Vương quốc Trung đại

Vương quốc Trung đại

Lịch sử >> Ai Cập cổ đại

'Trung Vương quốc' là một khoảng thời gian trong lịch sử của Ai Cập cổ đại. Nó kéo dài từ năm 1975 trước Công nguyên đến năm 1640 trước Công nguyên. Thời kỳ Trung Vương quốc là thời kỳ đỉnh cao thứ hai của nền văn minh Ai Cập Cổ đại (hai thời kỳ còn lại là Vương quốc Cổ và Vương quốc Mới). Trong thời gian này, toàn bộ Ai Cập được thống nhất dưới một chính phủ duy nhất và Pharaoh.

Những triều đại nào cai trị Ai Cập trong thời kỳ Trung Vương quốc?

Thời kỳ Trung Vương quốc được cai trị bởi các Vương triều thứ mười một, thứ mười hai và thứ mười ba. Các nhà sử học đôi khi cũng bao gồm cả Vương triều thứ mười bốn.


Mentuhotep IIbởi Unknown Sự trỗi dậy của Vương quốc Trung cổ

Trong thời kỳ trung gian thứ nhất, Ai Cập bị chia rẽ và hỗn loạn chính trị. Vương triều thứ mười cai trị miền bắc Ai Cập, trong khi vương triều thứ mười một cai trị miền nam. Vào khoảng năm 2000 trước Công nguyên, một nhà lãnh đạo quyền lực tên là Mentuhotep II đã trở thành vua của miền nam Ai Cập. Ông đã phát động một cuộc tấn công lên phía bắc và cuối cùng thống nhất Ai Cập dưới một quyền thống trị. Điều này bắt đầu thời kỳ Trung Vương quốc.

Thành phố Thebes

Dưới sự cai trị của Mentuhotep II, Thebes trở thành thủ đô của Ai Cập. Từ thời điểm đó trở đi, thành phố Thebes sẽ vẫn là một trung tâm tôn giáo và chính trị lớn trong suốt phần lớn lịch sử Ai Cập Cổ đại. Mentuhotep II đã xây dựng lăng mộ và khu phức hợp nhà xác của mình gần thành phố Thebes. Sau đó, nhiều pharaoh của Tân vương quốc cũng sẽ được chôn cất gần đó tại Thung lũng các vị vua.

Mentuhotep II cai trị trong 51 năm. Trong thời gian đó, ông tái lập pharaoh thành vị vua của Ai Cập. Ông đã xây dựng lại chính quyền trung ương và mở rộng biên giới của Ai Cập.

Đỉnh của Vương quốc Trung đại

Thời kỳ Trung Vương quốc đạt đến đỉnh cao dưới sự cai trị của Vương triều thứ mười hai. Các pharaoh thời đó đã xây dựng một đội quân thường trực hùng mạnh để bảo vệ đất nước khỏi những kẻ xâm lược bên ngoài và duy trì quyền kiểm soát của chính phủ. Điểm thịnh vượng kinh tế lớn nhất đến trong thời kỳ trị vì của Pharaoh Amenemhat III kéo dài trong 45 năm.

Nghệ thuật
Tượng khốibởi Unknown

Nghệ thuật của Ai Cập cổ đại tiếp tục phát triển trong thời gian này. Một loại hình điêu khắc được gọi là 'tượng khối' đã trở nên phổ biến. Nó sẽ tiếp tục là trụ cột của nghệ thuật Ai Cập trong 2.000 năm. Bức tượng khối được điêu khắc từ một tảng đá. Nó cho thấy một người đàn ông đang ngồi xổm với hai tay khoanh trên đầu gối.

Chữ viết và văn học cũng phát triển. Lần đầu tiên trong lịch sử Ai Cập cổ đại, chữ viết được sử dụng để giải trí bao gồm viết truyện và ghi chép triết học tôn giáo.

Sự sụp đổ của Trung Vương quốc

Đó là trong Vương triều thứ mười ba, quyền kiểm soát của pharaoh đối với Ai Cập bắt đầu suy yếu. Cuối cùng, một nhóm các vị vua ở miền bắc Ai Cập, được gọi là Vương triều thứ mười bốn, tách khỏi miền nam Ai Cập. Khi đất nước rơi vào tình trạng hỗn loạn, Vương quốc Trung kỳ sụp đổ và Thời kỳ Trung gian thứ hai bắt đầu.

Kỳ trung gian thứ hai

Thời kỳ Trung gian thứ hai nổi tiếng nhất với sự cai trị của những kẻ xâm lược nước ngoài gọi là Hyksos. Người Hyksos cai trị miền bắc Ai Cập từ thủ đô Avaris cho đến khoảng năm 1550 trước Công nguyên.

Sự thật thú vị về Vương quốc Trung đại Ai Cập
  • Các pharaoh của thời Trung Vương quốc thường chỉ định con trai của họ làm quân sư, giống như một phó pharaoh.
  • Pharaoh Senusret III là một trong những nhà lãnh đạo quyền lực nhất của Vương quốc Trung cổ. Anh ấy đôi khi được gọi là 'chiến binh-vua' vì anh ấy đã đích thân dẫn quân của mình vào trận chiến.
  • Vương quốc Trung cổ đôi khi được coi là 'thời đại cổ điển' của Ai Cập hay 'Thời kỳ thống nhất.'
  • Trong Vương triều thứ mười hai, một kinh đô mới được xây dựng có tên là Itj Tawy.